Nằm ẩn mình ở phía bắc trung tâm thành phố Vladivostok, với khoảng cách ước chừng 20-25 km. Glass Beach tức Bãi biển Thủy tinh là điểm nhấn cho nhóm du khách Việt sau hành trình hàng ngàn km tìm đến trải nghiệm.

Mất khoảng 30-40 phút di chuyển bằng xe bus. Mọi thành viên đều hào hứng say mê ngắm cảnh quan dọc đường, vài bạn tranh thủ làm clip ngắn giới thiệu và chia sẻ với bạn bè, người thân về hành trình của mình khi sắp chạm ngõ cùng Glass Beach.
Nói không ngoa, quang cảnh của con đường hoàn toàn xứng đáng cho các thành viên, khi mọi người khi quyết định đồng hành với Trường- Chàng lãng tử của Hay Tour để đặt chân đến một thế giới diệu kỳ, nơi cất giữ vẻ đẹp lung linh, huyền ảo.

Rất may mắn cho mọi thành viên vì được Trời chiều lòng, Hôm ấy bầu trời nhàn nhạt nắng, sương mù lãng đãng, gió se se lạnh mơn man, khiến mọi cảm xúc từ các giác quan mỗi thành viên giống như được chạm đến một bức tranh thơ mộng, đầy xúc cảm.

Nhẹ bước đi dạo trên Glass Beach. Dưới chân, những mảnh thủy tinh lấp lánh như hàng triệu viên ngọc quý, từ xanh ngọc bích sâu thẳm, hổ phách ấm áp đến trắng trong suốt, nằm im lìm trên nền cát đen huyền bí. Chúng không chỉ là những mảnh vỡ vô tri, mà là cả một tấm thảm đá quý độc đáo, được thiên nhiên kỳ công dệt nên.
Khẽ khàng lướt qua những viên thủy tinh đã được sóng biển bào mòn nhẵn nhụi, chạm tay vào từng viên đá màu lóng lánh để cảm nhận sự mát lạnh, mềm mại và cả câu chuyện dài về sự “hồi sinh” phi thường của Vladivostok.

Thật khó tin rằng bãi biển tuyệt mỹ này, từng là bãi rác thải từ một nhà máy sản xuất thủy tinh gần đấy của thời Xô Viết cũ. Nhưng giờ đây, Glass Beach lại trở thành một kiệt tác của tạo hóa. Đây chính là minh chứng hùng hồn cho sức mạnh vô biên của tự nhiên, khi sự kiên nhẫn và bền bỉ của những làn sóng biển ầm ì ngày đêm, Sóng nước đã đã từ từ mài mòn, rèn giũa những mảnh thủy tinh vỡ vô tri thành những viên ngọc lấp lánh. Nói không ngoa, chỉ có thiên nhiên mới có thể biến cái tưởng chừng như vô giá trị thành một vẻ đẹp vô giá, để những viên đá thủy tinh đủ màu đang hiện diện tại đây, Chúng là nhân chứng lặng thầm, đợi chờ đôi chân du khách dạo bước thả mắt ngắm biển, bên tai như nghe thấy lời thầm thì về khả năng tái tạo kỳ diệu của sóng nước và cát biển mang lại.

Nhìn những thành viên trong đoàn, mọi người đều mê mải, say sưa ghi lại khoảnh khắc tuyệt vời khi đứng trên Glass Beach, Với ánh mắt lấp lánh niềm vui và sự kinh ngạc. Lúc này, dường như mọi người đều có một cảm giác ngây ngất, lâng lâng. Càng vui hơn khi các thành viên còn có cơ hội kết bạn với nhiều người địa phương cũng tìm đến bãi biển Thủy tinh này để cắm trại, nghỉ ngơi. Sau màn chào hỏi sơ giao, không khí hiền hòa dường như lan tỏa khiến cuộc trò chuyện mỗi lúc càng thân thiện. Trong không gian mát rượi đầy hơi nước, không khí ấm cúng gần gũi của những trái tim yêu thiên nhiên ngày càng xích lại gần nhau. Tất cả càng làm tăng thêm nét quyến rũ rất riêng, giúp Glass Beach có một dấu ấn lạ khó tìm thấy ở nơi khác
Vần vũ trên bầu trời, những chú chim hải âu đang bay lượn, nhìn vị trưởng đoàn đăm chiêu nhìn biển. Dường như anh đã và đang trải lòng cùng thiên nhiên bao la. Với ánh mắt xa xăm nghĩ về những gì của quá khứ cho đến hiện tại…

Bước lại nghe anh chỉa sẻ những kỷ niệm vui buồn cay đắng với cái nghiệp Du lịch. Mọi người bỗng thấy lòng mình cùng dâng trào dạt dào cảm xúc cùng niềm trân trọng sâu sắc dành cho vẻ đẹp độc đáo của bãi biển Thủy tinh.
Nếu các bạn đã từng có duyên đồng hành với Trường trong các chuyến đi. Bạn sẽ hiểu ra: vẻ đẹp không trùng lắp của Glass Beach cần được gìn giữ cẩn trọng. Có như thế, câu chuyện về sự hồi sinh và vẻ lấp lánh huyền ảo của các viên đá thủy tinh sẽ còn mãi với thời gian, mãi là điểm đến say lòng của những tâm hồn yêu cái đẹp.

Cuộc đời luôn luôn mang đến những câu chuyện bất ngờ. Trong hành trình khám phá thế giới cùng các vị khách rồi dần trở thành người bạn. người thân… Trường tâm sự: bản thân anh từng có đôi lần va vấp nhưng chính cuộc đời là người thầy lớn, đã rèn dạy và mài giũa anh về sự kiên nhẫn, sự buông bỏ cùng vị tha.
Để đến lúc có dịp nhìn lại, Trường nhận ra: Chuyện thăng trầm, mất còn của cuộc đời cũng giống như làn sóng biển.
Và sóng luôn thay đổi khi gió mưa thời tiết gây ảnh hưởng đến chúng. Co lúc sóng rì rào mơn man như người mẹ vỗ về hát ru con ngủ, nhưng cũng có lúc sóng thét gào ầm ầm tung bọt trắng xóa giận dữ.
Trầm ngâm, Trường nói:” Nghiệp du lịch đã cho tôi những kinh nghiệm quý về sự biết ơn và nhận ra những sai sót. Với tâm niệm làm nghề Du lịch và cũng là hành trình đi tìm những kiến thức vô giá nhân gian làm hành trang cho bản thân. Những trải nghiệm ấy là tài sản tinh thần vô giá, giúp tâm hồn của tôi mỗi ngày càng trầm tĩnh hơn. Dần dà, bản thân tôi đã có nhiều đổi thay từ suy nghĩ cho đến hành xử đều nhẹ nhàng nhưng sâu lắng”
Có lẽ cuộc sống luôn ẩn chứa nhiều chân lý mà ta vẫn chưa thấu cảm được hết!…phải không?
Nếu chúng ta chịu để dành một khoảng thởi gian, tặng cho bản thân 1-2 tuần lễ, cùng bạn bè kéo valy, xách balo lên và đi. Trên hành trình đến vùng đất xa ấy, khi trước mắt ta bỗng hiện ra hàng triệu những mãnh vỡ thủy tinh, từng một thời tưởng chừng chúng chỉ là những đồ phế thải nguy hiểm cần phải loại bỏ.

Theo thời gian lặng thầm và được sóng biển bào mòn, các mảnh thủy tinh ấy đã biến đổi đầy kinh ngạc. Ngoài việc mất đi những sắc cạnh nguy hiểm, các mảnh vỡ thủy tinh đã trở thành những viên đá lung linh, tạo nên vẻ đẹp bất tận và dành tặng cho cuộc sống.
….
Phải chăng con người chúng ta cũng chỉ là một phiên bản của những mãnh vỡ thủy tinh kia???
Thông tin thêm : Thành phố Vladivostok thuộc nước Nga . Đây là cửa ngõ quan trọng nối liền Nga với châu Á , địa danh này từ lâu đã thu hút sự chú ý của du khách trên toàn thế giới. Du lịch Valdivostok, các du khách có cơ hội trải nghiệm nét giao thoa giữa văn hóa Nga và châu Á. Điều này đã tạo nên một bức tranh đa sắc màu, khiến thành phố này trở thành điểm đến lý tưởng cho những ai yêu thích khám phá và trải nghiệm.
Trần Văn Trường-HAY Tour!